Ca sĩ Hồng Nhung cho biết cô không sợ sệt những định kiến về mình mà tự do thể hiện gu thẩm mỹ cá nhân, nhờ đó được nhiều người dân hay giới chuyên môn ở Paris khen ngợi.
Nhân dịp tham dự Tuần lễ thời trang Quốc tế Việt Nam, ca sĩ Hồng Nhung chia sẻ với Ngôi Sao về thời trang, điều được cô xem là một loại hình nghệ thuật yêu thích.
- Từng tham dự nhiều sự kiện thời trang thế giới, chị cảm nhận thế nào về tuần lễ thời trang ở Việt Nam?
- Ngành công nghiệp thời trang bắt nguồn từ phương Tây, vì vậy nếu đem so sánh quốc tế và Việt Nam là điều không công bằng. Tuy nhiên, nếu nói đến sự tiến bộ trong thời gian ngắn, tôi thấy thời trang Việt Nam đang có những bước tiến vượt bậc so với thế giới. Cách đây 30 năm, mọi người hầu như mặc rất đơn giản, chỉ cần ăn no mặc ấm là đủ. Chỉ trong ba thập kỷ, thời trang Việt Nam tiến xa với nhiều thương hiệu local brand, nhiều sự kiện quy mô lớn, đó là điều mà không phải ở đâu cũng làm được.
Hồng Nhung với trang phục Rick Owens được cô phối cùng quần tất ren khi hát bế mạc Tuần lễ thời trang Quốc tế Việt Nam hôm 16/5 tại TP HCM. Nữ ca sĩ nói cô không có stylist mà luôn tự mix đồ.
- Vậy trong 30 năm qua, phong cách của chị có sự thay đổi thế nào?
- Từ ngày bé, tôi đã rất điệu đà và thích mặc đẹp. Trên sân khấu hay khi xuất hiện trước công chúng, tôi chỉ thể hiện một khía cạnh rất nhỏ của bản thân, là sự thanh lịch với những bản ballad. Thực tế con người nghệ sĩ của mình đa chiều hơn rất nhiều và bản thân tôi cũng luôn luôn thay đổi trong từng giai đoạn. Ở thời điểm hiện tại, tôi nói vui là "già rồi không còn gì để mất" nên cũng thể hiện con người mình nhiều hơn, không giữ lối ăn mặc an toàn, không giữ các khía cạnh khác của bản thân cho riêng mình nữa.
- Nhiều trang phục của chị gây tranh cãi về cách phối đồ, chị nói gì về điều này?
- Mọi người vẫn luôn đặt giới hạn trong ăn mặc và nghĩ tuổi tác là rào cản, nhưng thực tế không phải vậy. Lady Gaga, Anna Wintour hay fashionista thọ 103 tuổi Iris Apfel vẫn luôn chứng minh điều ngược lại. Theo tôi, thời trang là vô cùng, không nhất thiết ai cũng phải theo cùng một kiểu. Tôi có thể nhận những lời chê trách khi ăn mặc như vậy nhưng dần dần, mọi người sẽ thấy một thông điệp quan trọng tôi muốn nhắn gửi, đó là mình có tiền để làm gì, để phục vụ nhu cầu cá nhân. Ai ăn mặc thế nào miễn họ thích là được, hợp với cá nhân đó là được. Nếu ta cứ sợ sệt định kiến thì đến bao giờ ta mới thực sự có tự do?
- Chị nhận ra mình cần sự tự do trong ăn mặc từ bao giờ?
- Thật ra là tôi vẫn luôn sống như vậy, nhưng chỉ riêng tư trong cuộc sống của mình thôi, còn khi lên sân khấu thì tôi luôn nghĩ mình mặc như vậy là đủ. Từ bé, tôi luôn quan tâm đến nghệ thuật, kiến trúc, phim ảnh... Ông nội tôi là họa sĩ, ông ngoại tôi là nhà ngôn ngữ, viết văn, vậy nên nghệ thuật với tôi chưa bao giờ có lằn ranh. Thời trang, rốt cục cũng là một phần không thể tách biệt trong các loại hình nghệ thuật đó và đều bắt nguồn từ đời sống. Khi mọi người hiểu được thế nào là tự do, mọi thứ sẽ trở nên rõ ràng.
Hồng Nhung tự do thể hiện gu ăn mặc ở Paris, với cuộc chơi của màu sắc, layer và nhiều phong cách từ Avant-garde đến cảm hứng cấu trúc đương đại.
- Sự tự do trong ăn mặc của chị thay đổi thế nào từ khi sang Paris?
- Tôi từng cưới chồng người Mỹ, từng sống ở London nhưng chỉ khi đến Pháp, tôi mới thấy mình hợp với nơi này. Khi tôi sống ở đó chứ không còn là một khách du lịch, văn hóa bản địa thấm vào mình một cách đầy tự nhiên.
Gia đình tôi sống tại một căn hộ gần sông Seine, xung quanh là các phòng trưng bày nghệ thuật, Bảo tàng Orsay, Bảo tàng Lourve; là nơi tập hợp nam thanh nữ tú nhiều nhất. Nhiều khi ở trong nhà mệt và xuống tinh thần, chỉ cần lên đồ ra ngoài là tôi thấy hứng khởi. Mỗi cuối tuần gần chỗ tôi có chợ trời họp vào sáng thứ 7. Người nông dân chở ô tô nhỏ đưa nông sản đến bán. Tôi mặc đồ thật đẹp để đi chợ, cũng là một cách hưởng thụ và thấy yêu đời hơn.
Ở Paris, tôi thoải mái thể hiện con người mình. Tôi có thể mặc gợi cảm hơn, có thể mix-match mọi cách mình thích. Lúc lái xe hơi, đi xe đạp hay đi bộ sải bước dọc sông Seine, tôi được vô số người dân ở đây khen mặc đẹp.
Hồng Nhung giữ thói quen đi giày cao gót, cả khi đạp xe hay đi bộ ở Paris.
- Sống ở kinh đô thời trang thế giới mang đến cho chị những trải nghiệm nào đặc biệt?
- Đời sống, môi trường ảnh hưởng nhiều đến nhân sinh quan của tôi, trong đó bao gồm ca hát, sáng tác và cả thời trang cũng vậy. Tôi là khách VIP của nhiều thương hiệu. Nhà ở ngay gần nên tôi thường đi bộ ra cửa hàng của nhà mốt Alaia, được trưng bày như một bảo tàng với cả cafe, ăn nhẹ. Thương hiệu mà tôi yêu thích nhất là Issey Miyake. Nhà thiết kế thường khen tôi: "Chưa thấy một cô nào thấp như chị mà lại mặc đẹp như chị" (cười). Mỗi lần cửa hàng có thiết kế mới, tôi thường được hãng nhắn tin gửi hình xem trước để chọn, trước khi được trưng bày tại store.
Tuần nào tôi và anh Gerhard Heusch cũng nhận được vô số giấy mời triển lãm, xem hòa nhạc hay các show thời trang. Việc thường xuyên đến dự những sự kiện đó, cộng việc học hỏi từ sự hiểu biết của bạn trai giúp tôi mở rộng tầm mắt, từ đó nâng cấp về khoảng nhìn và phong cách.
- Chị đầu tư thời gian thế nào cho việc mix đồ hàng ngày?
- Mỗi ngày ra đường tôi mất rất nhiều thời gian cho trang phục, nhưng tận hưởng điều đó. Ai cũng chỉ có chừng đấy thời gian nên phải biết cách phân chia phù hợp. Thời trang giúp tôi thấy hạnh phúc, tự tin, yêu đời hơn. Việc mix-match đồ thật ra không quá khó vì tôi được hưởng dòng máu họa sĩ từ ông, nên trang phục cũng như nghệ thuật sắp đặt mà mọi thứ phải tự nhiên. Mỗi ngày, tôi cũng dành một khoảng thời gian rảnh để xem thời trang.
Giọng ca 54 tuổi tận hưởng cuộc sống ở kinh đô thời trang thế giới, nơi cô được hưởng thụ việc mặc đẹp xuống phố mỗi ngày.
- Bí quyết để tạo nên những trang phục như nghệ thuật sắp đặt của chị là gì?
- Tôi phối đồ bằng gu tự nhiên và phải hiểu thế nào là hợp với mình. Tôi không cao như Hà Kiều Anh nên không thể mặc như em ấy được (cười). Trang phục phải phụ thuộc vào tâm trạng, nơi mình đi đến, thời tiết và độ thoải mái... Một điều cũng rất quan trọng là chú ý đến tỷ lệ. Tôi chỉ cao 1,53 m nhưng có tỷ lệ cơ thể tốt nên có thể mặc sexy hay phối nhiều tầng lớp.
Tôi luôn nghĩ mình phải tự trọng trong ăn mặc. Mọi người hay nghĩ cần phải diện đồ tôn trọng người đối diện nhưng thực ra, ai cũng cần tôn trọng mình trước. Điều đó không phải là ích kỷ mà là làm đúng với những gì mình tin tưởng, có tôn trọng mình thì mới tôn trọng được người xung quanh.
Commentaires